Hôm nay chợt thấy lại bài thơ " Cao và Thấp " của Bùi Chí Vinh trong một chồng sách cũ. Thật sự tôi không nhớ rõ đã chép từ năm nào nhưng chắc là lâu lắm, từ cái hồi tôi còn lãng mạn, yêu thơ văn và luôn chép lại những bài thơ mà tôi cho là hay...
Ngày đó mọi người hay trêu tôi " Khi hôn nhau thì hai người làm thế nào? ". Tôi bối rối, xấu hổ chẳng biết trả lời sao cả...
Tôi luôn mặc cảm bởi chiều cao khiêm tốn của mình nhưng cũng tự cố gắng an ủi bằng câu hát " Ôi... đoá hoa tím trôi liu riu, dòng sông nước chảy liu riu, anh thấy em nhỏ xíu... nhỏ xíu... anh thương... ơ hờ ơ... Ôi những đêm ngắm sông nhớ em buồn muốn khóc, mình anh ca điệu lý qua cầu..."
Còn bây giờ thì tôi không ngần ngại mà nói rằng " Còn làm sao nữa, nhắm mắt lại chứ sao," hihi...Dù bao nhiêu năm đã trôi qua, bài thơ này vẫn gây cho tôi một cảm xúc mượt mà khó tả khi đọc lại nó. Có lẽ nó đánh trúng vào tâm trạng của tôi, nó như vuốt ve sự mặc cảm to lớn của tôi,... vì thế mà tôi thích nó. Và cũng chính nó " cứu cánh " cho tôi ngay lúc này khi đã hơn một tháng qua mà tôi chưa có bài viết mới.
Cảm ơn tác giả Bùi Chí Vinh, cảm ơn anh như đã nói hộ lòng tôi những điều rất khó nói. Cảm ơn anh đã chia sẻ nỗi buồn và đồng cảm với những người như tôi. Và cảm ơn anh với một câu kết thật tuyệt vời :
" Phải vậy không em? Kiễng chân lên thì dễ... sợ
Nên lúc rụt về em thấp đến dễ... thương ".
CAO VÀ THẤP
Bùi Chí Vinh
Bao nhiêu lần em kiễng chân lên
Vẫn không thể cắn vành tai anh được
Anh có bổn phận phải cao gần hai thước
Để xoa đầu em một cách dễ dàng
Anh có nhiệm vụ lớn bằng người ngoại quốc
Để cùng em dạo phố thiệt hiên ngang
*****
Nếu anh cao một thước tám mươi lăm
Chỗ cư trú thường là sân bóng rổ
Cao một thước tám mươi tư cũng khổ
Không đi bơi anh cũng đánh bóng chuyền
Cao một thước tám mươi ba lại càng buốt tim em
Vì môn thể thao mới sẽ là bóng đá
Em sẽ tốn tiền mua dầu nóng bôi vào mắt cá
Cầu thủ như anh hay bị đốn bất ngờ
Nhưng mà... cao dưới một thước năm mươi thì em sẽ buồn xo
Thấy anh bò lết cả ngày vì tập tạ
Anh sẽ " đô " như Hercule nhưng thê thảm quá
Dạo phố ngoài đường chỉ đứng đến vai em.
*****
Vì vậy hôm nay em kiễng chân lên
Anh mới ví dụ để mình không mặc cảm
Cái chiều dài thường bị thua chiều ngắn
Lúc hôn nhau phải biết lấy thăng bằng
Cao cho dữ cũng đành thua lùn xủn
Lúc hai cái đầu chụm lại rất tình nhân
Phải vậy không em? Kiễng chân lên thì dễ... sợ
Nên lúc rụt về em thấp đến dễ... thương! " .
nhà HUẾ
Ghé vào
gỏ cửa
Không thấy ai !
ơ kìa
một tấm hình
rụt rè ,
thấp đến ..dể thương !
[thơ đấy !!!!]
Chị đường tan để muối kim chi em ạ. Ngày mai chị có tiệc đãi khách đó em. Thấy đảm đang chưa???
HD cũng như chị...
Moi con duong cung ve cho nga ba
Suoi rong mo don ngan tinh tu
Thap cao gi cung dao dat hoan ca
LÂU LÂU : mới có " cô nương " cao kều"
Và nhỏ vừa để anh ẳm trên tay.
Muốn nịu em anh nhấc đến ngang mày,
Em bá cổ không thì anh thả rớt.
Tem đồng cũng được vậy!
Yêu nhau thì có kể gì thấp cao
Đã yêu dù có thế nào
Chúng mình vẫn cứ ngọt ngào nụ hôn...
...
Một bài thơ thật thú vị, ngày mới vui nhiều em nhé!