Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Truyện nhiều người viết

Truyện nhiều người viết
Aug 19, 2012 4:29 PMPublicPageviews 39931








Trời thưa nắng. Không khí khẩn trương chuẩn bị cho buổi lễ khai mạc liên hoan ẩm thực miền Trung - Huế diễn ra tại bến Nghinh Lương Đình. Một sân khấu được dàn dựng rất công phu. Từ âm thanh, ánh sáng, cách bài trí phông nền mang đậm hình ảnh truyền thống của Huế, thành phố của văn hoá và du lịch.
Trên hàng ghế khán giả, rất đông các nam thanh nữ tú, người già, trẻ em đã háo hức ngồi chờ. Đâu đó vang lên tiếng hát Hương Lan ngọt ngào, xao xuyến.
" Chiều cố đô... Ôi những chiều cố đô
Dòng Hương Giang êm trôi
nước xanh xanh một màu
Mang về vạn ngàn câu thơ
Chiều cố đô... Ôi những chiều cố đô
Cầu Tràng Tiền lưu luyến
Bóng ai qua cầu chẳng ngừng
Qua giây phút chờ mong... "
Chỉ mới chiều nhưng đã có rất đông người đổ về để chiêm ngưỡng và thưởng thức những món ăn đặc sản của các miền giữa không gian hài hoà, thoáng mát và thơ mộng bên bờ sông Hương.Thoảng trong gió hơi nước man mác từ dưới sông lên hoà quyện với hương cỏ cây, với mùi thơm ngào ngạt của các thứ gia vị thức ăn, tiếng khua chén dĩa, tiếng xì xèo của dầu mỡ, tiếng tí tách của bếp than hồng,...
Vân được công ty cử tham dự lễ hội, công việc của cô là giới thiệu, phục vụ khách hàng những món ăn mà họ yêu cầu. Bình thường Vân không quá bận nhưng vào những dịp lễ như thế này thì cô tất bật suốt. Vân không có thời gian để chăm sóc nhan sắc cho mình, dẫu vậy cô vẫn đẹp, đẹp một cách nền nã, tự nhiên.
Hôm nay Vân không bỏ xoã mái tóc dài như mọi ngày, cô búi cao, khoe chiếc cổ trắng ngần nổi bật trên nền tím của chiếc áo dài thướt tha mềm mại. Ở độ tuổi 30, Vân hội đủ một vẻ đẹp đầy đặn của người con gái Huế. Đơn sơ mà mặn mà, dịu dàng mà kiêu sa, e ấp mà gợi cảm đến nao lòng.
Có lẽ Vân được thừa hưởng nhiều nét tinh hoa từ Mẹ và nên giáo dục rất chuẩn mực của gia đình nên cô lúc nào cũng ngọt ngào trong tiếng " dạ, thưa ", đôi mắt của cô nhìn như chạm vào được lòng của người khác và đặc biệt là cô luôn mỉm cười. Một nụ cười rạng rỡ bừng sáng cả không gian, làm kéo gần khoảng cách giữa những người xa lạ lại với nhau.
Không chỉ thế, Vân rất năng nổ, nhiệt tình, có trách nhiệm nên Vân được đánh giá cao, vì thế mà cô luôn được mọi người trong công ty tạo mọi điều kiện tốt nhất để cô học tập và làm việc.
Vân nhận tấm vé từ tay khách hàng. Cô mỉm cười rồi lần lượt giới thiệu từng món ăn một. Tất cả những món ăn của người Huế đều rất công phu khi chọn nguyên vật liệu, vì thế mà thức ăn của Huế không chỉ đa dạng, phong phú, đẹp về thẩm mỹ, màu sắc mà còn có giá trị dinh dưỡng cao.
- Vân ơi... Vân...
Có tiếng gọi từ bàn phía bên kia, Vân xin lỗi khách hàng, nhờ người khác giúp rồi cô đến nơi có tiếng gọi. Cô bạn nói nhỏ với Vân điều gì đó, cô xoay người bước đi.
Gió chiều dìu dịu thổi làm tà áo dài của Vân bay bay. Khi đến gần một bàn ăn của khách, bỗng tà áo dài của cô không biết vô duyên vô cớ thế nào lại vướng ngay vào cái ghế của một người đàn ông đang ngồi.
Vân bối rối cúi đầu, hai tay đan vào nhau:
- Dạ, xin lỗi anh. Rồi với bản tính tự tin cô chỉ tay vào tà áo dài nói tiếp:
- Dạ, tại cái áo ni chứ không phải tại... em mô ạ.
Người khách đang nhìn cô chăm chú bỗng bật cười:
- Ồh không sao, cô đâu có lỗi gì, tôi chỉ... bắt đền... cái... tà áo kia thôi...
Hơi bất ngờ khi nghe giọng nói của người miền Nam lại có thêm chút pha trò, Vân ấp úng:
- Dạ... dạ...
Có lẽ với Vân đây không phải là lần đầu tiên cô bị trêu đùa nhưng đôi mắt đầy tự tin của người đàn ông nhìn xoáy vào mắt Vân lại thêm giọng nói nhẹ nhàng ấm áp kia làm cô lúng túng thật sự. Nhưng với tính chất công việc cộng thêm lối ứng xử thông minh, nhanh trí nên Vân dần lấy được bình tĩnh ngay, cô khéo léo:
- Dạ, chừ anh để... chiếc áo ni... theo em... về đã hí, tí nữa...
Vân chưa nói hết câu thì người đàn ông kia giả vờ tròn mắt:
- Sao thế được? Rồi như để Vân ngạc nhiên, anh ta cũng bắt chước nói theo tiếng Huế:
- Rồi tôi biết tìm cô ở mô?
Hai má Vân nóng bừng dù trời đang về chiều, không gian mát rượi. Vân không biết nói gì trong lúc này, cô chỉ muốn chạy thật nhanh để che giấu hết cảm xúc của mình...
 





( ( còn tiếp )





Xin mời theo đường link này để xem diễn biến tiếp theo của câu chuyện. Xin cám ơn!

http://blog.yahoo.com/_T56CSFAAN2PN37JEQ4FNPMI4BY/articles/page/1
 

10 nhận xét:

  1. Em đang chuyển tài sản sang nhà mới à? Anh vừa qua "Ngôi nhà mầu tím" đấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em chuyển qua đây không thôi mất thì uổng lắm. Anh sang căn nhà màu tím của em thấy thế nào? Rất dịu dàng và lãng mạn phải không anh? Tất cả là nhờ anh Nhân đấy anh ạ. Em chẳng biết làm gì cả, hèn chi nhóm Blog Huế lúc nào cũng bảo em " Chỉ biết yêu thôi chẳng biết gì ", hìhì...

      Xóa
  2. Chúc RH sang năm mới có NHIỀU NIỀM VUI , HẠNH PHÚC

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. RH cảm ơn anh và RH cũng kính chúc anh cùng gia đình một năm 2013 tràn ngập niềm vui và hạnh phúc + may mắn nữa anh nhé.

      Xóa
  3. c viết hay quá!...tả cô VÂN ấy dễ thương thiệt đó!sang đây đi tìm chị để hỏi sao lâu chị k về?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu không có sự động viên, khích lệ và chỉ bảo tận tình của anh Nhân và anh Lợi thì RH không viết được như vậy đâu ạ. Vì RH là người mở đầu nên câu chuyện chưa có gì cả, nhưng dù sao thì cô Vân cũng " hơi bị " dễ thương phải không? Hihi...

      Xóa
  4. Còm mà không thấy trả lời
    Đợi hoài đợi hũy tin người vẫn không.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em xin lỗi để anh VBa chờ lâu, nhưng anh còm như thế này em mới reply được, còn bữa trước em đã đọc nhưng không biết trả lời bằng cách nào. :)

      Xóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Link : <a href="Link URL">TÊN LINK </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]