Anh yêu thương,
Không gian mở như lòng em cũng mở
Lồng đèn nào gói thương gói nhớ
Chút tình mình trong nắng lưa thưa..."
Rồi cũng như dòng sông thơ mộng hiền hoà trôi chảy mãi giữa lòng thành phố, em và anh hết lần hẹn này lại đến lần hẹn kia. Tuy những lần chúng ta gặp nhau không nhiều nhưng thế cũng đủ làm em ấm lòng và không thể nào xa anh được nữa.
Anh từng hỏi rằng sao có rất nhiều người mà em lại chọn anh. Em cũng không biết nữa. Mà tại sao anh lại chọn em?
Tình yêu vốn là thế mà. Đôi lúc em thèm được nhìn anh ăn, được trở lại những nơi mà mình đã từng đến. Em thấy nhớ những nơi đó quá anh ạ...
Có thể anh sẽ ngạc nhiên khi em tự ví chuyện tình của mình như sông H mà anh là dòng sông còn em là đôi bờ thương nhớ. Khi thì dòng nước xuôi bên này, khi thì lượn bên kia, khi thì chững lại để ngắm nhìn 2 bên bờ trong giây lát. Và cũng có khi thì ồ ạt chảy mãi mà chẳng thèm liếc yêu đến người ta lấy một cái...
Anh thỉnh thoảng vô tình là thế, hờ hững là thế , vậy mà sao lúc nào em cũng muốn ôm chặt lấy anh như đôi bờ ôm trọn dòng sông thế không biết.
" Nếu như chẳng có sông Hương
Gởi tình cho Huế, gởi thương nơi nào " ... Huy Tập
Và... nếu như chẳng có anh, thì... chắc gì hôm nay em đã biết thêm tiếng Anh, biết đi xe máy và biết nhiều điều tươi đẹp trong cuộc sống.
Có anh em có thêm niềm vui, thêm nụ cười và thêm cả lòng vị tha nhân ái nữa...
Thế mới biết anh quan trọng với em đến nhường nào. Trong đôi mắt em anh là tất cả, anh biết không?
I LOVE YOU
BT.
Hôm nay nữa là vừa tròn 465 ngày chúng ta đã hẹn hò nhau. Thời gian không phải là ngắn nhưng cũng chưa đủ dài cho những người yêu nhau phải không anh?
Anh còn nhớ không, cái lần đầu tiên mình gặp nhau ấy. Anh đã bất ngờ nắm chặt bàn tay em, em run run rút vội ra nhưng làm thế nào cũng không buông ra được. Cái cách mà anh cầm tay " người ta " cũng thật lạ. Mạnh mẽ, ấm áp và tràn đầy tự tin. Em bối rối giấu đi từng nhịp tim đang tăng đột biến của mình:
" Ôi cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngàn năm đâu dễ mấy ai quên " ...
Và đêm đó em đã viết một bài trong đó có mấy câu thơ:
" Chiều bên hồ gió mát đưa hươngKhông gian mở như lòng em cũng mở
Lồng đèn nào gói thương gói nhớ
Chút tình mình trong nắng lưa thưa..."
Rồi cũng như dòng sông thơ mộng hiền hoà trôi chảy mãi giữa lòng thành phố, em và anh hết lần hẹn này lại đến lần hẹn kia. Tuy những lần chúng ta gặp nhau không nhiều nhưng thế cũng đủ làm em ấm lòng và không thể nào xa anh được nữa.
Anh từng hỏi rằng sao có rất nhiều người mà em lại chọn anh. Em cũng không biết nữa. Mà tại sao anh lại chọn em?
Tình yêu vốn là thế mà. Đôi lúc em thèm được nhìn anh ăn, được trở lại những nơi mà mình đã từng đến. Em thấy nhớ những nơi đó quá anh ạ...
Có thể anh sẽ ngạc nhiên khi em tự ví chuyện tình của mình như sông H mà anh là dòng sông còn em là đôi bờ thương nhớ. Khi thì dòng nước xuôi bên này, khi thì lượn bên kia, khi thì chững lại để ngắm nhìn 2 bên bờ trong giây lát. Và cũng có khi thì ồ ạt chảy mãi mà chẳng thèm liếc yêu đến người ta lấy một cái...
Anh thỉnh thoảng vô tình là thế, hờ hững là thế , vậy mà sao lúc nào em cũng muốn ôm chặt lấy anh như đôi bờ ôm trọn dòng sông thế không biết.
" Nếu như chẳng có sông Hương
Gởi tình cho Huế, gởi thương nơi nào " ... Huy Tập
Và... nếu như chẳng có anh, thì... chắc gì hôm nay em đã biết thêm tiếng Anh, biết đi xe máy và biết nhiều điều tươi đẹp trong cuộc sống.
Có anh em có thêm niềm vui, thêm nụ cười và thêm cả lòng vị tha nhân ái nữa...
Thế mới biết anh quan trọng với em đến nhường nào. Trong đôi mắt em anh là tất cả, anh biết không?
I LOVE YOU
BT.
.Mỏi mòn đợi chờ mong trông ngóng mà chẳng thấy bóng em... mời cà phê. Thật ê hề, Rất Huế ơi.!
Trăm năm sau nữa cũng không nhiều
Còn yêu còn sống còn mơ mộng
Cứ sốn..
Trăm năm sau nữa cũng không nhiều
Còn yêu còn sống còn mơ mộng
Cứ sống và yêu hết tịch liêu
Vang, anh se moi ca hai luon. Neu nguoi do la nguoi yeu RH hoac Chong cua RH anh cung han hanh moi vo chong RH nhe
Bài viết tình tứ ghê!!!
Đến mà cột anh ta vào tròng, đừng để anh chạy mất, tìm lại không được đâu!
Thư tình còn đó...mà người thấy mô?
Khối người cứ tưởng là "miềng" thật vui
Yêu ai không phải yêu tui
Sao mà đọc cứ bùi ngùi trong tim.
Huế ơi ! từ cái ngày -Anh - Chàng học trò xứ Quảng ra thi- xa lắc xa lơ mà muôn đời cứ nhớ để rồi
Anh về chưa hẹn ngày ra
Con đường Lê lợi ráng mà đợi anh
Và hôm nay bất chợt gặp lại Huế ! Trăng lại tròn, tuổi xuân rạo rực
Trăng còn một nửa, trao gười nửa trăng.
Cách ví von " dòng sông anh' với " đôi bờ em " cũng thật hình tượng, e có thể khiền nhà văn HPNT giật mình và hối tiếc.
Cái " thâm trầm sâu lắng lại " của nhạc sĩ TTM chắc phải nhường cho cái tình ý trong veo mà đậm đà, ngào ngọt của nàng RH...
Cám ơn RH viết tình thư này như gợi lại một " nỗi niềm cổ tích tuổi xưa " (NT) của biết bao người.
Các hiền hữu ơi, cho điểm 10 bài này nhé...
" Chiều bên hồ gió mát đ..
" Chiều bên hồ gió mát đưa hương
Không gian mở như lòng em cũng mở
tuyet voi RH a